Nguyễn Hữu Nghị
"Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn,
núi có thể mòn nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi", ai là con dân
đất việt mà chẳng thấu hiểu câu nói đó của Bác Hồ. Dân tộc Việt Nam hình thành
sớm, ý thức đoàn kết cùng chung lưng đấu cật đấu tranh chống ngoại xâm, chinh
phục tự nhiên để tồn tại và phát triển, xây dựng nên những nền văn hóa, văn minh
phát triển rực rỡ. Để non sông gấm vóc có hòa bình, thống nhất, ấm no như ngày
hôm nay có một sự đóng góp to lớn của các dân tộc thiểu số anh em trong cộng
đồng dân tộc Việt Nam.
Từ thế kỷ XI trong
cuộc kháng chiến chống Tống lần thứ 2 chúng ta còn nhớ tới những vị thủ lĩnh
miền biên viễn như Vi Thủ An, Thân Cảnh Phúc, Tông Đản đã cùng đồng bào dân tộc
thiểu số góp bao xương máu để bảo vệ từng tấc đất, từng thước núi của non sông.
Rồi đến 3 lần kháng chiến chống Nguyên Mông có ai quên được những vị tù trưởng
Hà Bổng, Hà Đạt cùng các nghĩa binh của mình sẵn sàng xông pha nơi hòn tên mũi
đạn tiêu diệt quân thù. Khởi nghĩa nông dân Tây Sơn thế kỷ XVII với sự tham gia
đông đảo của đồng bào Chăm, đồng bào Thượng, đồng bào Khme để 5 vạn quân Xiêm
cùng 29 vạn quân Thanh phải bạt vía kinh hồn. Thế kỷ XX trong kháng chiến chống
Pháp, chống Mỹ đồng bào dân tộc thiểu số từ Tây Bắc đến Việt Bắc, Từ Tây Nguyên
đến Nam bộ luôn một lòng đi theo Đảng, theo Bác Hồ, theo cách mạng, ủng hộ biết
bao sức người, sức của, lương thực, thực phẩm…hình ảnh anh hùng Núp và làng
Kông Hoa kiên cường chống Pháp, rồi những vị thủ lĩnh người dân tộc thiểu số Pi
Năng Tắc, Pi Năng Thạch là những biểu tượng sáng ngời về ý thức Việt, dân tộc
Việt cùng một cội nguồn, cùng một tổ tiên.
Ngày nay, trong độc lập, hòa bình các dân
tộc cùng bình đẳng dựng xây đất nước, bao thôn bản ấm no, với trường học, trạm
xá, đường giao thông khang trang thuận tiện, bao cán bộ (và không ít cán bộ nữ) người dân tộc thiểu số giữ chức trách cương vị khác nhau từ trung ương đến địa phương thể hiện sự chăm
lo, quan tâm của Đảng với đồng bào dân tộc thiểu số. tỉnh nào, huyện nào có
đồng bào dân tộc là có trường dân tộc nội trú. Còn trung ương có 2 trường dự bị
dân tộc là nơi tạo nguồn sinh viên cho các trường đại học từ con em đồng bào
dân tộc thiểu số - nguồn cán bộ tương lai của đất nước.
Đó là thực tiễn sống động trên khắp các
vùng miền của đất nước ta, ấy vậy mà ở nơi này, nơi khác vẫn luôn có những
tiếng nói lạc điệu, sẵn sàng đổi trắng thay đen vì những động cơ đê hèn thậm
chí vì những đồng tiền bẩn thỉu sẵn sàng bán lương tâm cho quỷ dữ, lợi dụng sự
phát triển của công nghệ thông tin phát tán tài liệu phản động, viết những tin
bài bóp méo trắng trợn sự thật và viết một cách ngây ngô đến những đứa trẻ cũng
không thể tin được, như tác giả lấy tên Ama Thanh trong bài viết Bao giờ thì hết phân biệt với người thiểu
số? ngày 1/10/2011 ở blog danlambao.vn………..viết rằng: khi người Kinh và
người dân tộc thiểu số vào bệnh viện thì người Kinh sẽ được ưu tiên chữa trị,
nếu vậy Nhà nước có cần xây trạm xá, có cần tăng cường y bác sĩ về thôn bản
không? Nhất là những địa phương có 100% đồng bào thiểu số sinh sống? Ama Thanh
viết tiếp: tiền từ người thân của đồng bào dân tộc thiểu số gửi từ nước ngoài
về họ không nhận được, vì công an không cho nhận và công an lấy mất. Điều này
thật lố bịch và hài hước vì tác giả chỉ viết vu vơ từ động cơ cá nhân của mình
mà không đưa ra được dẫn chứng cụ thể: ai, ở đâu, khi nào bị gây khó dễ khi đi
nhận tiền gửi từ nước ngoài về. Từ thực tế chính sách, Đảng và Nhà nước ta luôn
tạo điều kiện thuận lợi luôn tạo mọi điều kiện thuận lợi để lượng kiều hối từ
nước ngoài chuyển về góp phần phát triển kinh tế, xã hội cho đất nước.
Lố bịch hơn nữa, Ama Thanh viết: Chuyện đi nhà thờ người Kinh thì đi nhà thờ chỗ nào cũng được nhưng người dân tộc từ buôn này mà đi nhà thờ ở buôn khác công an biết được là bắt phạt tiền. Nhiều buôn không có nhà thờ phải lén lén mới đi nhà thờ được. Đi về thật khuya sớm thì không bị công an bắt được. Chuyện đi thăm bà con
họ hàng: không biết người Kinh thì sao chứ người dân tộc muốn từ Daklak qua bên Daknong thì phải có giấy đi đường của công an huyện thì mới được đi thăm.
Với chính sách tự do tôn giáo, mọi tôn
giáo, tín ngưỡng đều được tôn trọng và bình đẳng, biết bao phái đoàn nhân quyền
đến Việt Nam, đến với những nơi họ cho rằng "có vấn đề về tôn giáo"
thì họ cũng phải thừa nhận trước công luận thế giới Việt Nam là một nước tự do
tôn giáo! Còn chuyện đi lai, thăm bà con họ hàng, nếu là người Việt Nam thì dù
là ai, thuộc dân tộc nào cũng có thể đi khắp đất nước, đó là điều hiển nhiên
như không khí dùng để thở vậy. Mỗi một ngày biết bao nhiêu triệu người Việt Nam
đi lại khắp đất nước, và không ít trong số họ là đồng bào dân tộc thiểu số, vậy
phải cần bao nhiêu công an để kiểm tra giấy đi đường hả ông Ama Thanh?
Nếu không có khối đại
đoàn kết dân tộc, nhân dân ta đã không thể vượt qua bao thử thách và biến thế
kỷ XX của mình thành huyền thoại, và giờ đây chúng ta luôn giương cao ngọn cờ
độc lập dân tộc và CNXH. Tuy nhiên các thế lực thù địch phản động đã và đang
lợi dụng vấn đề dân tộc để chống phá sự nghiệp cách mạng của nước ta thông qua
Diễn biến hòa bình, nhưng trong lịch sử chúng đã từng thất bại thông qua cái
gọi là Xứ Mường tự trị, Xứ Thái tự trị, Người Thượng tự trị…thì giờ đây với
chiêu bài cũ chúng những hòng lập ra nhà nước Tin lành Vàng Chứ, Tin Lành Đề
Ga, Khme Crom…cũng chỉ là đi theo vết xe đổ quá khứ mà thôi.
Chiêu bài “dân chủ, nhân quyền” của các thế
lực thù địch phản động không phải là mới nhưng chúng ta phải luôn đề cao cảnh giác
và sự thật vẫn là sự thật, bản thân nó chứa đựng chân lý, không ai có thể dùng
ý muốn chủ quan để áp đặt. Ý thức chung một cội nguồn, chung một tổ tiên luôn là
một sợi chỉ đỏ xuyên suốt lịch sử dân tộc Việt Nam!